Phép màu thực ra có phải là phép màu?
Phép màu, hay điều kì diệu, là từ để chỉ những việc rất khó thành hiện thực - không thể tưởng tượng nổi - hay đơn giản là một sự việc thú vị làm ta há hốc mồm, thường ta chỉ thấy trong mơ. Nhưng thực ra, có nhiều nhà toán học đã chứng minh, phép màu hay những sự kiện tương tự là những thứ rất bình thường, bắt buộc phải xảy ra trong cuộc sống. Đoạn trích này trong tài liệu tôi mới dịch - một phần của cuốn sách "11: 11 The Time Prompt Phenomenon: The Meaning Behind Mysterious Signs, Sequences, and Synchronicities" của hai tác giả Marie D. Jones và Larry Flaxman - sẽ lý giải điều này.
Làm thế nào để chơi trong giờ làm mà vẫn tỏ ra làm việc hăng say?
(Chỉ mang ý nghĩa giải trí và nhảm nhí, được viết vào đêm khuya - không phải giờ làm việc.)
Điiiiiiiiiiiii làm!
Hai chữ này đồng nghĩa với sung sướng, thích thú, vui tươi, khoái lạc (mà thật ra những cảm giác trên chỉ đến vào ngày phát lương và khi nhìn thấy váy công sở ngắn) nhưng cũng là đau thương, mệt mỏi, khó chịu, bứt rứt, buồn ngủ, thèm đi chơi (sadly, bọn feelings này lại phần lớn thời gian làm việc o.0 ).
Suy cho sâu xa nữa, thì thật ra nguồn gốc của tất cả mọi hỉ nộ ái ố khi đi làm đến từ sếp. Sếp là người phát lương cho ta nhưng cũng là người quản lý ta. Sếp là cội nguồn của tiền bạc nhưng cũng là gốc rễ của mọi sự khó chịu. Làm thế nào để không phải làm mà vẫn có tiền (nhớ là phải ngoan, phải tỏ ra hăng say sếp mới cho tiền)? Đây là câu hỏi đã làm đau đầu biết bao thế hệ dân công sở.